Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Câu chuyện cướp nhà băng

(Truyện Cười Cực Hay) - Câu chuyện cướp nhà Băng - Những điều ngay cả Harvard cũng không dạy bạn

Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"
Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
-> Điều này được gọi là: " Cách thức khai tâm - thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

Có một cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên:" Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"
-> Điều này được gọi là: "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA - về kinh tế) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp phổ thông): " Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu không?". Tên cướp già gằn giọng:" Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm đến bao giờ? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"
-> Điều này được gọi là:" Kinh nghiệp - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở"

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài:" Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"
-> Điều này được gọi là: " Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi tính huống bất lợi thành thuận lợi"

Người giám đốc tự nhủ:" Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"
-> Điều này được gọi là:" Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20triệu. Chúng rất giận dữ:" Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế ấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta"
-> Điều này giải thích tại sao:" Kiến thức thì giá trị như vàng"
Kết luận:
Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mạng tính tương đối. Quan trọng nhất là thái độ với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mạng lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.
(st internet)

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Thơ chế hài hước 2013

(Truyện Cười Cực Hay) Thơ chế hài hước nhất 2013 - Tuyển tập những bài thơ chế hài hước hay nhất năm 2013 - Tho che hai huoc nhat

     Trên trời có chị Hằng Nga
Trung Quốc tuyệt sắc có nàng Tây Thi
     Việt Nam Thị Nở đi thi

Tây Thi khiếp vía, Hằng Nga giật mình.

-------------------- Thơ chế hài hước 2

 Trái tim anh chỉ mở cửa một lần
Đón em vào rồi yên giấc ngàn thu
Nhưng em vào mà chẳng thèm đóng cửa
Để gái vào làm tan nát trái tim anh
Và giờ đây em cũng chuồn đi mất
Anh ngậm ngùi đi bảo dưỡng con tim.
(st)
Thơ mang tính chất vui vẻ, thư giãn ...
Conti...

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Truyện cười dịp nghỉ lễ 30 tháng 4

(Truyện Cười Cực Hay) Thư giãn dịp nghỉ lễ 30-4, 1-5. Chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻ bên người thân và gia đình.

Có 2 thằng đi xe máy, 1 thằng đi SH, 1 thằng đi xe Dream cùng vào trạm xăng thấy tiếp viên xinh đẹp đứng bán.
Thằng đi SH nói:
- Đồ đầy bình nha em.
Cô gái cười tươi. Thằng kia tức quá, nói:

...
..
.
- Đồ tràn bình cho anh.
@#$%^&*

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Truyện cười ngắn hay nhất tháng 4 tập 1

(Truyện Cười Cực Hay) Truyện cười ngắn hay nhất tháng 4 - Nhân ngày 30 - 4 và 1 - 5 Truyện Cười Cực Hay xin được gửi lời chúc tới tất cả quý độc giả có những ngày nghỉ thật vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình của mình.

Khi Vova 25tuổi, trong một lần sang Việt Nam du lịch, Vova gọi taxi, chui vào xe, thấy chú lái trẻ măng:
Chú lái: anh đi đâu ạ?
Vova   : Cho anh lên phố cổ, chú biết đường lên đó chứ?
Chú lái : Dạ, rõ như lòng bàn tay ạ ...
Vova   : Vậy tốt rồi, cho anh lên Hàng Buồm ...

Chú lái : ... dạ ... chỗ đó là chỗ nào anh nhỉ ?
Vova   : Ơ, vậy mà chú kêu là rõ như lòng bàn tay ...
Chú lái : Dạ vâng, nhưng mà em cũng có biết rõ lòng bàn tay em có những đường nào đâu ạ? Thế anh có biết đường lên Hàng Buồm không ạ?
Vova   : Rõ như lòng bàn tay luôn ...
Chú lái : ... Vậy thôi, để em hỏi tổng đài ạ ...

-------------------- Truyện cười 2
Cô giáo hỏi học sinh:
- Buổi sáng thức dậy em thường làm gì?
HS: - Em ra công viên tập thể dục ạ?
GV: - Tốt lắm, còn gì nữa không?
HS: - Em nhìn thấy 1 anh đang đè 1 chị trong công viên...
GV: - Dừng lại ngay.
HS: - Em cũng bảo thế nhưng 2 người không chịu dừng ạ.

-------------------- Truyện cười 3
- Tía: Dạo này làm ăn được không con zai?
- Con: Xoàng thôi bố ạ, có ngày cầm mấy tỉ trên tay mà không hay biết ...
- Tía : Nghề gì mà đã thế, rủ tía mày đi làm chung với con! ...
- Con: Dạ!!! Bán vé số.
(st)
Chúc mọi người vui vẻ ^^
Continue...

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Câu chuyện ý nghĩa - rũ bỏ khó khăn và tiếp tục bước lên

(Truyện Cười Cực Hay) Truyện chú lừa - Cuộc sống có thể hất bùn đất lên bạn, bằng mọi cách. Cách duy nhất để bước ra khỏi cái giếng của tuyệt vọng đó là hãy rũ bỏ khó khăn và tiếp tục bước lên.

   
Một ngày nọ có con lừa của một người nông dân bị ngã xuống đáy giếng. Con lừa khóc lóc thảm thương trong vài giờ đồng hồ trong khi người chủ tìm cách giải thoát cho nó. Cuối cùng người nông dân quyết định rằng con lừa cũng đã già rồi và cái giếng cần phải được lấp đi, ông không cần phải cứu con lừa nữa.
Người nông dân kêu hàng xóm của ông đến và giúp một tay. Họ cầm xẻng và bắt đầu xúc đất đổ xuống giếng. Ban đầu, con lừa biết chuyện gì đang xảy ra và nó lại bắt đầu khóc vì tuyệt vọng. Nhưng sau đó mọi người lại thấy ngạc nhiên vì nó bỗng dưng trở nên im lặng.
     Một lúc sau người nông dân nhìn xuống giếng và ông ta phải kinh ngạc vì những gì xảy ra trước mắt. Với mỗi xẻng đất mà người ta hất xuống giếng, con lừa đã làm một việc thật : nó lay người để giũ hết cho đất bùn rơi xuống và tiếp tục bước lên trên.
     Với mỗi xúc đất của người ta hất xuống giếng, con lừa lại rung mình và bước một bước lên trên đống đất. Chỉ sau một lúc, mọi người đều kinh ngạc vì con lừa đã lên được đến miệng giếng và vui vẻ thoát ra ngoài.
Bài học:
     Cuộc sống có thể hất bùn đất lên bạn, bằng mọi cách. Cách duy nhất để bước ra khỏi cái giếng của tuyệt vọng đó là hãy rũ bỏ khó khăn và tiếp tục bước lên. Chúng ta chỉ có thể thoát khỏi vực thẳm bằng việc đừng bao giờ từ bỏ. Hãy vượt qua nó chứ đừng đầu hàng.
5 quy luật đơn giản để được hạnh phúc:
1. Giải phóng trái tim khỏi sự thù hận - hãy tha thứ
2. Giải phóng tâm trí khỏi những âu lo- hầu hết những điều bạn lo sợ đều sẽ không xảy ra
3. Hãy sống giản dị và trân trọng những gì bạn có trong tay
4. Hãy cho đi nhiều hơn nữa
5. Mong đợi ít hơn từ những người xung quanh nhưng nhiều hơn từ chính bản thân bạn.
Bạn có 2 lựa chọn. Bạn có thể mỉm cười và quên câu chuyện trên, hoặc bạn cũng có thể chia sẻ bài học quý báu về cuộc sống này.

(st internet)

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Hình ảnh Hoa Loa Kèn rợp sắc vào tháng 4

(Truyện Cười Cực Hay) Những hình ảnh tuyệt đẹp về Hoa Loa Kèn rợp sắc trên khắp phố phường, nẻo đường, bên những thiếu nữ mặc áo dài tinh khôi, loài hoa đặc biệt chỉ nở duy nhất vào tháng 4 hàng năm. Mời quý độc giả cùng chiêm ngưỡng những bức ảnh đẹp về Hoa Loa Kèn:


























Nếu xem hình bé, vui lòng click vào hình để xem rõ hơn.
Mời quý độc giả đọc Truyền thuyết về Hoa Loa Kèn



Truyền thuyết về hoa loa kèn


(Truyện Cười Cực Hay) Truyền thuyết về hoa loa kèn - hoa Huệ Tây - Bách Hợp - Ly Tháng 4


   Những giọt nước mắt nào có giúp được gì! Giắc sẽ phải lên đường chinh chiến ở một xứ xa lạ, đành bỏ lại Lilia, người vợ chưa cưới của mình trên đất Pháp. Lúc chia tay, Giắc rút trái tim ra khỏi lồng ngực mình, trao cho Lilia và nói: - Ðã là chiến binh thì phải sống không có tim. Trái tim chỉ gây phiền hà cho ta. Nàng hãy giữ lấy nó chờ ta về. Lilia giấu trái tim của Giắc vào một cái tráp bạc và từng ngày, từng ngày chờ đợi người yêu quay trở về.

    Với một người đang trông đợi thì thời gian mới chậm chạp làm sao! Một ngày dài bằng cả năm, một năm bằng cả thế kỷ. Dù Lilia có làm gì và có đi đâu thì cái nhìn của nàng lúc nào cũng hướng về phía mà Giắc đã ra đi. Nàng đã mất thói quen tính ngày, tính tháng. Một lần nàng rất phẫn uất khi người cha nói với nàng: - Con gái của ta, thế là đã mười năm trôi qua kể từ ngày người yêu cả con xông pha nơi trận mạc, không chắc nó có hồi hương. Ðã đến lúc con phải lo tấm chồng khác rồi đấy. - Cha ơi, cha mà lại nói với con như vậy ư? - Nàng đau đớn nói với cha - Giắc đã trao trái tim của chàng cho con rồi và bây giờ trái tim ấy đang ở chỗ con, con không thể nào quên Giắc được đâu cha ạ. Người cha chỉ biết lắc đầu, thở dài não nuột. Chắc chắn là ông không thể sống cho đến ngày ông được bế trên tay một đứa cháu trai.
Hại mười năm nữa qua đi, cuộc chiến cũng vừa tàn, các chiến binh lục tục trở về, người thì chống nạng, kẻ thì tay áo lủng lẳng. Lilia chờ đợi Giắc, nàng hỏi tin chàng khắp nơi, nhưng vẫn chẳng nhận thêm được điều gì. - Có lẽ chàng đã phải lòng người con gái khác và ở lại xứ người rồi, - có lần em gái Lilia tỏ ý nghi ngờ, song Lilia không thể tin điều đó. - Chàng có thể yêu người khác sao được một khi trái tim chàng đang còn ở chỗ ta? Một người không có tim thì không thể yêu được! Chiến tranh đã qua rồi, nhưng một con người không có trái tim như Giắc, suốt trong những năm tháng ấy chỉ quen chém giết, cướp bóc không biết ghê tay, bây giờ chàng sống theo kiểu khác rồi. Chàng trở thành thủ lĩnh một băng cướp ở xứ người và nhiều khi còn trấn lột vàng bạc của quý của người qua đường. Khi tên cướp già Pie bị ốm, Giắc đã thẳng tay đuổi ra khỏi băng cướp. Sau này, khi quyết định phải trả thù thủ lĩnh, Pie liền tìm đường về quê hương của Giắc với mong muốn kể cho họ hàng thân thích và người quen biết Giắc hiểu rõ rằng, Giắc đang làm một công việc tầm thường như thế nào. Pie phải đi mất cả chục năm mới về tới nước Pháp vậy mà vẫn không tìm thấy làng quê của Giắc. Và người đầu tiên mà gã ta gặp là một bà già tóc đã bạc phơ, có cái nhìn khắc khoải. - Bà có biết Giắc không? - Pie hỏi - Ôi lạy chúa, ông hỏi tôi về chuyện gì vậy? - người đàn bà kêu lên - Giắc là chồng chưa cưới của tôi, là người tôi đang mòn mỏi trông chờ, tôi không biết sao được? Hãy làm ơn nói mau, hiện chàng đang ở đâu và chàng đã gặp điều gì chẳng lành? Pie thấy trong cặp mắt người đàn bà vẫn còn đang cháy lên niềm hy vọng, và gã hiểu ngay rằng bà vẫn còn yêu Giắc cháy bỏng như thời còn son trẻ. Gã không nỡ nói hết sự thật kinh hoàng về Giắc. - Vậy ra bà là vợ chưa cưới của Giắc đấy! Pie thốt lên. - Phải, tôi là Lilia, chúng tôi đã thề nguyện với nhau. - Ôi, tôi mang đến cho bà một tin buồn - Pie cụp mắt xuống - Giắc đã lao vào cuộc chiến như một dũng sĩ. Anh ấy mới yêu bà làm sao! Trước lúc nhắm mắt, anh ấy cứ nhắc mãi cái tên của bà - Lilia. Giắc của ta đã chết và đã yên giấc ngàn thu - Lilia đau buồn nghĩ - Nhưng chàng nằm xuống đất sao được khi chàng không có tim? Ta phải đi tìm mộ chàng và trả lại cho chàng trái tim nhân hậu đáng yêu.
Ôm cái tráp bạc, Lilia bắt đầu một cuộc hành trình gian khổ đến những miền đất xa xôi. Bà mất cả thói quen tính ngày, đếm tháng, nhưng gặp ai bà cũng hỏi thăm đường. Mọi người can ngăn bà không nên đi tiếp khi chỉ có một mình, vì biết đâu sẽ gặp bọn cướp ác độc, song Lilia không nghe. Quả nhiên, đến một khúc đường ngoặt, bà bị mấy tên cướp râu xồm trấn mất cái tráp đựng báu vật. Bà khóc lóc, vật nài, kể lể về mối tình bất hạnh của mình với Giắc, nhưng tất cả điều đó không hề làm bọn cướp động lòng. Bọn cướp mang cái tráp về dâng thủ lĩnh. Chúng vừa cười hô hố vừa thuật lại chuyện một bà già mất trí đi tìm mộ chồng để trao cho chồng trái tim mà ông ta đã trao cho bà làm tin trước lúc ra trận. Trong lúc bối rối, thủ lĩnh toán cướp bèn mở tráp ra và trông thấy trái tim của chính mình mà bao năm tháng qua đã bị mất. Và thật lạ lùng, trái tim đã nói với người chủ của nó bằng tiếng nói của con người: - Nếu còn là người, chớ có nói cho Lilia biết người là cái hạng gì. Hãy cứ để cho Lilia tin rằng người đã chết, như vậy bà ta sẽ giữ được trọn vẹn những kỷ niệm tốt đẹp về người. Giắc vội vàng đậy nắp tráp lại và ra lệnh cho bọn đàn em phải đem trả lại ngay cho bà già, đồng thời phải chỉ cho bà thấy một nấm mộ cỏ mọc xanh rì, làm như đó là mộ của Giắc. Dọc đường đi, bọn cướp quyết định giữ cái tráp lại, song chúng vẫn không quên chỉ cho Lilia nấm mộ theo ý của Giắc. Người đàn bà bất hạnh giờ đây vẫn còn mang tình yêu với Giắc như hồi còn trẻ, và bà không nỡ rời bỏ Giắc khi Giắc không có trái tim bên mình. Thế rồi bà đã lôi trái tim từ lồng ngực của mình ra vùi xuống nấm mộ, nơi bà nghĩ có hài cốt của Giắc.
Từ nơi trái tim ấy đã mọc lên một bông hoa và tháng 4, mà đời nay vẫn gọi là BÁCH HỢP ,hay LOA KÈN , HUỆ , LY. Loài hoa tượng trưng cho sự trinh trắng, lòng chung thuỷ và cao thượng.

Mời các bạn xem thêm hình ảnh tuyệt đẹp về hoa loa kèn tại đây.